I love a girl, just want to be friend. But we are so close, yet so far. |
Thế giới của cô ấy. Một khoảng trời rộng tách biệt, ngàn nụ cười của riêng cô, một thế giới riêng cô và họ. Tôi chẳng là ai trong mắt cô, một kẻ băng ngang qua cánh vườn, choáng ngợp bởi thiên nhiên và con người nơi đây. Thế giới của cô xinh đẹp biết bao, cô tỏa sáng như muôn vì sao, tôi ước mơ được ngắm nhìn, cho thỏa mong muốn được gần cô. Cô tài năng, giỏi giang, cuộc đời cô sống động thú vị, nơi cô đi trải dài bát ngát, điều tôi biết chẳng là bao, ngắm cô qua từng khẽ nhỏ, ánh nắng của cô lọt vào. Cô cứ mãi sáng rực thôi, cô làm được biết bao điều, cô xinh đẹp ràng ngời, mọi người yêu mến cô, và tôi cũng vậy. Tôi muốn rời chốn này, rời khỏi chốn của cô, không biết gì về nơi này nữa, để tự do nhưng cô đơn. Cô cứ mãi đẹp thế, rồi cô trách móc tôi, trách tôi chẳng nói lời, trách tôi không tìm đến. Nhưng xin người nhìn lại, thế giới chỉ riêng người, ôi nó rộng bao nhiêu, và xa cách bao nhiêu. Kẻ đứng ngoài nhìn vào, lại càng thêm xa cách, tôi muốn được chạy vào, gọi nó chốn thân quen, nhưng thật lòng xa lạ, gọi chẳng thấy ai chào. Cảm ơn vì được chọn, một cơ hội làm quen, cho biết cô là ai, con người cô thể nào. Nhưng cho tôi được chạy, ngược lại phía cô đi, chẳng nhìn lấy cô nữa, đau một lần cho xong. Là một thằng ngu chẳng biết, tôi đi được đường nào, cô cũng chẳng mở của, nhưng cứ gọi tôi vào. Tôi yêu cô thật lắm, nhưng cô mấy quan tâm, cô có cả thế giới, còn tôi giờ chỉ có mỗi cô. Thì thôi không dông dài nữa, mọi chuyện rồi sẽ hết, hoa nở cũng chóng tàn, thế giới cô sẽ thay áo, còn cô sẽ thay tôi. |